MAÃ TỐC

  -  

Nhưng mà, tự cổ chí kim tất cả một câu nói bất hủ rằng “Thắng bại là chuyện hay tình của binh gia” (Thắng bại thị binh gia thường xuyên sự), đầy đủ tướng bại trận chưa hẳn lúc nào cũng bị trừng trị bởi cái chết. Vậy vày sao Gia mèo Lượng cứ độc nhất định buộc phải xử trảm Mã Tốc? Mã Tốc sẽ phạm buộc phải những tử tội nào?

Đối với những ai không còn xa lạ với Hí khúc, nhất là những người yêu thích ghê kịch thì hẳn sẽ quá thân quen với “Thất-Không-Trảm”. Thất-Không-Trảm là tên chung của các vở khiếp kịch truyền thống lịch sử như “Thất Nhai Đình”, “Không Thành Kế” với “Trảm Mã Tốc”. Câu chuyện dựa bên trên tác phẩm truyền thống “Tam Quốc Diễn Nghĩa” nhắc về thời kỳ Tam Quốc, trong số đó có một giai thoại về cuộc Bắc phạt vày thừa tướng tá Gia cat Lượng bên Thục Hán chỉ huy.

Bạn đang xem: Maã tốc

Ngoài ra còn có Kinh kịch với các tập phim cùng tên. Mã Liên Lương, một nghệ sĩ màn trình diễn kinh kịch danh tiếng của Bắc Kinh vẫn tái hiện lịch sử dân tộc thông qua vai diễn Gia mèo Khổng Minh, đạt đến chuyên môn diễn xuất sống động như thật. Và bọn họ không thể không nói tới Mã Tốc, một nhân trang bị khá điển hình. Do sao Mã Tốc lại tội ác chết trong khi tuổi đời còn quá trẻ, khí phách hừng hực và quan ngôi trường còn không thỏa chí? bài học kinh nghiệm đau thương nào được cất giữ cho hậu nhân đây?

Mã Tốc, trường đoản cú là Ấu Thường, fan Nghi Thành, Tương Dương (nay là phía phái nam Nghi Thành, hồ nước Bắc). Tương truyền ông là kẻ tài hoa rộng người, đặc biệt thích nghị luận kế hoạch quân sự yêu cầu được thừa tướng Gia mèo Lượng đánh giá cao với trọng dụng. Mặc dù trước lúc Chúa công lưu Bị qua đời tại thành Bạch Đế, trong tích tắc lâm bình thường đã răn dạy Gia cat Lượng rằng: “Mã Tốc là người khoác lác, lời nói phóng đại không thực tế, ko thể phó thác đại sự, khanh yêu cầu quan sát tín đồ này cảnh giác hơn.”

Nhưng Gia cát Lượng không để tâm tới lời dặn của lưu lại Bị, còn thường xuyên thăng Mã Tốc làm cho tham quân, thường gọi Mã Tốc đến cố gắng vấn và luận bàn kế sách quân sự.

*
Chân dung Gia cát Lượng. (Ảnh miền công cộng)

Vào năm loài kiến Hưng thứ cha nhà Thục Hán, Gia mèo Lượng dẫn đại quân đi phái nam Chinh tỉnh bình định phiến loàn tại vùng khu đất Nam Trung khô cằn sỏi đá. Mã Tốc ngơi nghỉ lại Thành Đô, trước lúc chia tay lên đường, Gia mèo Lượng hỏi Mã Tốc kế sách dụng binh, ông hiến kế rằng: “Đạo cần sử dụng binh đề xuất công trọng điểm là thượng sách, công thành là hạ sách; trọng điểm chiến là thượng sách, binh chiến là hạ sách. Hi vọng Ngài rất có thể khiến chúng trọng tâm phục, nam giới Trung thoải mái và tự nhiên yên định.”

Gia cat Lượng vui vẻ tiếp nhận lời ý kiến đề xuất này, thất túng bấn thất cầm mạnh dạn Hoạch (7 lần bắt rồi lại tha cho thủ lĩnh địa phương bạo gan Hoạch, sau cùng Mạnh Hoạch cảm phục xin quy phục Thục Hán.)

Sau đó, sử dụng biện pháp lấy rợ trị rợ, không lưu lại quan cũng không lưu giữ binh, nhưng gìn giữ thủ lĩnh địa phương tiếp tục tại vị. Và chiểu theo lời vậy vấn của Mã Tốc: “Hôm ni Ngài cần sử dụng vũ lực dẹp họ thì mai có thời cơ họ lại làm phản. Hy vọng diệt sạch bọn chúng để trừ hậu họa thì kẻ nhân từ kiêng kị thế, mà trong khi vội vã càng cực nhọc làm được.”

Nói bí quyết khác, đề cập cả sau thời điểm Gia cát Lượng qua đời vì chưng bạo bệnh, những bộ tộc này chưa bao giờ nổi dậy ngăn chặn lại Thục Hán. Điều này cho thấy thêm Mã Tốc bao gồm hiểu biết khác người và thực sự có tài năng xuất chúng. Nên cũng không có gì là kỳ lạ khi Mã Tốc giành được sự ưu ái đặc biệt của thừa tướng Gia Cát, bậc thầy binh pháp và là bạn am hiểu sâu sắc về nghệ thuật tác chiến vào chiến tranh!

Chân dung Mã Tốc. (Ảnh chụp màn hình)

Nhai Đình đại bại

Sau lúc bình định xong phương Nam, Gia mèo Lượng dưng tấu chương lên Thục Hán hậu chủ Lưu Thiện, ấy là bản “Xuất sư biểu” nổi tiếng để phân tích tình hình đề nghị tiến quân. Câu chữ nói rằng: “Nay phương Nam vẫn bình định, binh tiếp giáp đã tương đối đầy đủ đáng khuyến khích ba quân; ni Bắc định Trung Nguyên, thần xin mang hết lòng khuyển mã, trừ sạch tàn ác phục hưng triều Hán về lại núm đô, vì thế là thần báo đáp được Tiên đế, mà trúng với chức vụ dưới bệ long vậy... Mọi mong hoàng thượng ủy thác nhằm thần được tiến công kẻ nghịch tặc, phục hưng nhà Hán; giả dụ chẳng thành công, xin bắt tội thần, để report cùng vong linh Tiên đế”.

Thục Hán hậu chủ Lưu Thiện chấp thuận, giáng chiếu: “Gia mèo thừa tướng cưng cửng nghị trung trinh, dốc lòng vị nước, (vì thế) tiên quân trao câu hỏi thiên hạ, phù trợ quả nhân. Ni ban đến mao việt, cùng rất phó thác trọng quyền, thống lĩnh cỗ kỵ nhị mươi vạn binh, nắm không thay đổi nhung, cố trời tru phạt, trừ hoạn dẹp loạn, chỉ chiếm lại khiếp đô, đó là dịp này”.

Vào năm loài kiến Hưng sản phẩm công nghệ sáu (năm 228), lần thứ nhất Gia cát Lượng xuất binh Bắc vạc nước Ngụy. Ông nghĩa vụ Triệu Vân, Đặng đưa ra làm kế nghi binh, chiếm cứ Ki cốc (nay trực thuộc phía Bắc Hán Trung, Thiểm Tây), còn đích thân Gia cát thống lĩnh 10 vạn đại quân bất thần tấn công Kỳ Sơn.

Vào thời điểm đó, đông đảo người đề nghị tướng quân Ngụy Diên cùng Ngô Ý, là nhị vị tướng quân dày dặn kinh nghiệm tay nghề trận mạc đảm nhận cánh quân tiên phong, tuy thế Gia cát Lượng đã chưng bỏ và chuyển ra đưa ra quyết định ngược lại với chủ ý ​​của phần nhiều người, ấy là thăng Mã Tốc làm tướng mũi nhọn tiên phong và vương vãi Bình làm cho phó tướng cùng mọi người trong nhà xuất chinh. Trước khi lên đường, Gia mèo Lượng những lần dặn dò Mã Tốc tuyệt nhất định phải đóng quân ở vị trí đường lớn, ngay sát sông là nơi có nước mang lại quân dùng.

Ngụy Minh Đế Tào Duệ biết Gia mèo Lượng chuẩn bị tấn công, ông đang phái bốn Mã Ý cùng Tổng đốc Trương Cáp dẫn quân mã đến Nhai Đình ngăn chặn Mã Tốc.

Vì quá kiêu ngạo, Mã Tốc đã làm ngược lại sự sắp xếp tác chiến của quá tướng Gia cát Lượng, ông nhận định rằng đóng quân bên trên núi new là “Trên núi tấn công xuống, cố kỉnh như chẻ tre”, buộc phải đã vứt nguồn nước và đóng quân trên nam Sơn.

Vương Bình các lần can gián, nhưng lại Mã Tốc không thu nạp kế sách. Cuối cùng, vương Bình đành xin Mã Tốc cho 5.000 người chiến mã ra đóng góp trại bên dưới chân núi.

*
vương vãi Bình các lần can gián, mà lại Mã Tốc không thu nạp kế sách. (Ảnh chụp màn hình)

Đại quân bốn Mã Ý với Trương Cáp tiến quân mang đến Nhai Đình, thám thính thấy Mã Tốc từ vứt nguồn nước cùng đóng quân trên núi nên trong tâm địa rất đỗi vui mừng, chớp nhoáng cử quân đi cắt nguồn nước, giảm đường lương thảo, và sở hữu quân vây hãm doanh trại của Mã Tốc bên trên núi.

Mấy ngày sau, quân nhóm của Mã Tốc không có nước uống khiến cho lòng quân rã rã, quân Thục không đánh mà tự loạn. Tứ Mã Ý trách nhiệm thừa núm tiến công, phóng hỏa đốt núi, nhân cơ hội phát động tấn công đánh bại Mã Tốc.

Mã Tốc thất thủ Nhai Đình, viên diện cuộc chiến đột ngột nuốm đổi. Sau khoản thời gian Mã Tốc chiến bại rút lui, đại quân Gia cat Lượng mất đi điểm dừng chân, đành phải diễn màn “Không Thành Kế” sinh sống Tây thành nhằm dọa bốn Mã Ý, sau đó cục bộ quân đội nên trở về Hán Trung. Lần này, Gia cat Lượng đau xót mất đi thời cơ nghìn năm một thuở.

Xem thêm: Chã O MừNg BạN đÁº¿N VớI Ch㺠Bã© RồNg Online ( Nro ) Uy Tín Giá Rẻ

Trong cuộc Bắc phạt Trung Nguyên lần này, Gia cat Khổng Minh vốn đã tính toán vẹn toàn, an bài bác và điều động cẩn mật, lại thừa kế ứng từ cha quận thuộc khu đất Lũng Hữu của nước Ngụy là Thiên Thủy, nam An, An Định. Kế bên ra, Gia cát Lượng còn dụ sản phẩm được danh tướng mạo Ngụy là Khương Duy khiến xôn xao cả miền quan lại Trung. đề xuất quân Thục thế thế chủ động quân sự hay đối.

Tuy nhiên, vày Mã Tốc cơ mà Nhai Đình thất thủ (Trương Cáp nhân đà tiến quân tái chỉ chiếm cả cha quận thuộc đất Lũng Hữu), hình thế hòn đảo ngược, Gia mèo Lượng bị mất bàn đấm đá tấn công, lỡ mất thời cơ đánh chỉ chiếm Lũng Hữu, đại quân Thục tất yêu tiến nữa mà buộc phải lui về Hán Trung. Cuộc Bắc phạt thứ nhất của Gia mèo thừa tướng đến đây coi như thất bại.

Sau lúc Gia cat Lượng quay trở về quân đội, đang xử trảm toàn cục từ Mã Tốc cho đến hai tướng tá tác chiến trận Nhai Đình là Trương Hưu với Lý Thịnh, tróc nã cứu nhiệm vụ về thua kém quân sự. Sau chết choc của Mã Tốc, Gia cat Lượng đích thân mang lại viếng, khóc yêu mến mãi ko thôi, ông cũng an ủi con trai và phụ nữ của Mã Tốc, đồng thời đối xử ung dung với chúng như cơ hội Mã Tốc còn sống. Mã Tốc chết khi mới có 39 tuổi.

Vì sao Mã Tốc lại bị xử trảm

Gia cát Lượng đã lựa chọn Mã Tốc làm thay vấn quân sự cho mình, ý là muốn đề bạt Mã Tốc, chứ không hề trọng dùng hai danh tướng Ngụy Diên cùng Ngô Ý, cần đã chỉ định Mã Tốc làm cho đô đốc tiên phong, một địa điểm khá đặc biệt trong quân đội, mục đích là ước ao Mã Tốc có thời cơ rèn luyện tay nghề chiến đấu thực tế. Tiếc nuối là Mã Tốc đọc những binh thư tuy nhiên thiếu tay nghề trận mạc, lại mang bản tính cao ngạo tự cho doanh nghiệp là đúng, chủ trương từ tác, công dụng là thiếu tính Nhai Đình, khiến cho toàn cục cục diện cuộc Bắc phạt của Gia cat Lượng sẽ trên đà chiến hạ thế bỗng dưng hạ màn với chôn vùi trong tích tắc.

Nhưng mà, từ bỏ cổ chí kim tất cả một câu nói bất hủ rằng “Thắng bại là chuyện thường tình của binh gia” (Thắng bại thị binh gia hay sự), đa số tướng bại trận không phải lúc nào cũng bị trừng trị bởi cái chết. Vậy vì sao Gia cát Lượng cứ tốt nhất định cần xử trảm Mã Tốc? Mã Tốc đã phạm đề xuất những tử tội nào?

*
vị sao Gia cát Lượng cứ duy nhất định đề xuất xử trảm Mã Tốc? (Ảnh chụp màn hình)

Lý do đầu tiên là bại trận, cũng chính vì trận Nhai Đình là chiến dịch xung yếu nhất trong lần Bắc phân phát này của Gia cát Lượng, là đại sự then chốt, bài toán Mã Tốc chiến bại đã trực tiếp tác động đến thành công vốn có thể đã cụ được trong lòng bàn tay, chưa kể là nó còn “đổ sông đổ biển” tất cả tâm huyết của Gia mèo Lượng bấy lâu. Mặc dù nhiên, tội danh này của Mã Tốc vẫn không tốt nhất thiết cần bị xử tử.

Mà bởi vì Mã Tốc vẫn phạm một tội nặng máy hai, đó là làm trái trách nhiệm của nhà tướng. Vượt tướng đã căn dặn kỹ càng là cần kiên thủ trên tuyến đường lớn, Gia cat Lượng đã tía lần nhắc nhở Mã Tốc rằng: “Nhai Đình tuy nhỏ dại nhưng là điểm then chốt. Nó là địa điểm hiểm yếu hèn dẫn mang lại Hán Trung. Nếu nhằm mất Nhai Đình thì Bắc phân phát tất bại.” hình như còn chỉ thị cụ thể: “Dựng trại mặt núi sát nguồn nước, để ý thận trọng với không phạm không nên lầm”.

Tuy nhiên, sau thời điểm Mã Tốc mang đến Nhai Đình đã không chiểu theo chỉ lệnh của Gia mèo Lượng sắp xếp quân đội cạnh núi gần sông, mà kiêu ngạo khinh địch, nhà trương cá nhân đem đại quân đóng góp ở trên núi biện pháp xa mối cung cấp nước. Lúc ấy, phó tướng mạo Vương Bình đề xuất: “Nhai Đình mà không tồn tại nguồn nước, không có đường chuyên chở lương thực, nếu một khi quân Ngụy bao vây Nhai Đình, giảm nước, tuyệt thóc, thì quân Thục chưa đánh vẫn tự loạn. Thỉnh chủ soái tuân lệnh vượt tướng, tuân theo lý pháp, cạnh núi ngay gần sông, nhanh sắp xếp tinh binh.”

Mã Tốc không mọi không nghe khuyên răn can hơn nữa tự phụ nói rằng: “Ta thông thuộc binh pháp, tín đồ người đều biết đến danh tiếng, trong cả thừa tướng nhiều lúc còn thỉnh giáo ta, còn ngươi sinh trưởng trong quân lữ, tay còn không viết nổi chữ, liệu gồm biết gì về binh pháp chăng?”

Tiếp theo còn tự mãn nói: “Trên núi đánh xuống, ráng như chẻ tre, địa điểm tử địa cơ mà sống được, đây đó là binh gia thường thức. Ta là đại tướng mạo quân, ta tuyên bố dựng trại trên núi, quyết không thay đổi ý.”

Vương Bình khuyên chống một lần nữa: “Bày binh ba trận do vậy quá nguy hiểm.”

Mã Tốc thấy vương vãi Bình không phục thì nổi trận lôi đình với nói: “Thừa tướng bổ nhiệm ta quản lý tướng, ta hoàn toàn chịu nhiệm vụ về việc lãnh đạo quân đội. Giả dụ bại trận, ta cam trung tâm tình nguyện chịu miễn nhiệm chặt đầu, hoàn hảo không oán trách ngươi.”

Vương Bình một đợt tiếp nhữa nói lời nghiêm nghĩa chính: “Tôi có trọng trách với chủ tướng, có trách nhiệm với quá tướng, có trách nhiệm với Hậu chủ, có nhiệm vụ với bá tánh nước Thục. Sau cùng khẩn cầu soái tướng tuân theo chỉ lệnh của thừa tướng, bố trí binh bộ đội cạnh núi gần sông.”

Nhưng Mã Tốc vẫn cố kỉnh chấp, tự đến là bạn dạng thân mình thông minh phải khăng khăng lập doanh trại trên núi, hiệu quả dẫn tới thua kém thảm hại. Vào quân nhóm thì phục tòng là điều đặc trưng bậc nhất, quân lệnh như núi. Một kẻ không nghe hiệu lệnh, nếu vẫn có thể tha thứ, vậy quân đội đó liệu bao gồm còn pháp chế nữa chăng. Cho nên vì vậy tội máy hai này là đáng bị xử trảm.

*
vương Bình khuyên nhủ Mã Tốc bố trí binh lính cạnh núi ngay gần sông. (Ảnh chụp màn hình)

Nếu Nhai Đình không thất thủ, quân đội Thục Hán đã hoàn toàn có thể thông qua Nhai Đình nhưng mà tiến đến chiếm phần đóng trường An, thực hiện kế hoạch Bắc phạt lâu dài của Gia mèo Lượng. Chiến bại Nhai Đình khiến Gia cát Lượng mất địa thế căn cứ tiền tuyến để tiến công Ngụy, mất điểm tựa kế hoạch cho kế sách thống duy nhất tam quốc, khiến cho quân Thục bỏ lỡ cơ hội ngàn rubi thống độc nhất vô nhị Trung Nguyên, phục sinh nhà Hán.

Cho nên, đối với cả những gì Mã Tốc làm ra nên, cần thiết nói là không lớn, cũng thiết yếu nói là không trảm. Sau khoản thời gian trảm Mã Tốc, lưu giữ truyền rằng khi võ sĩ dâng thủ cấp của Mã Tốc lên, Khổng Minh đã bật khóc ko dứt. Tưởng Uyển hỏi ông rằng: “Người trẻ em đắc tội, sẽ xử theo quân pháp, vượt tướng sao lại khóc?”

Khổng Minh nói: “Ta ko khóc do Mã Tốc. Ta nghĩ mang lại Tiên hoàng dịp lâm thông thường tại thành Bạch Đế sẽ dặn ta rằng: ‘Mã Tốc là tín đồ khoác lác, tiếng nói phóng đại không thực tế, không thể giao phó đại sự. Đến bây giờ lời này đang trở thành sự thật, ta hận bản thân bản thân bất minh, hồi tưởng lại hầu hết lời của Tiên hoàng mà thống khổ khóc thôi!’” Nghe hoàn thành những lời này thì tướng tá sĩ lớn bé dại đều không ngoài rơi lệ.

Qua đó có thể thấy rằng trong tâm địa của Gia cát Lượng hối hận hận chẳng nguôi, không chỉ dễ dàng là nỗi nhức mất đi cơ duyên Bắc phạt, nhưng đau xót rộng là ko nghe theo lời dặn dịp lâm phổ biến của Tiên vương lưu giữ Bị. Nói theo cách khác rằng, kỹ năng quân sự của giữ Bị chỉ xếp hàng lắp thêm hai, cũng chưa phải là xuất chúng, nhưng đạo tiếp nối dùng tín đồ thì chưa lúc nào mảy may sơ xuất, vẫn là thiên hạ đệ độc nhất vô nhị trong đối nhân xử thế. Lưu giữ Bị có những thủ hạ như quan Vũ, Trương Phi, Triệu Vân, Mã Siêu, Hoàng Trung, Ngụy Diên, sáu vị này phần lớn được ca tụng là Vạn Nhân Địch; hình như còn có Gia cat Lượng, Bàng Thống, Từ thiết bị phi phàm xuất chúng; còn như Tưởng Uyển, Pháp Chính, giá thành Y cũng phần nhiều là những chức năng trị quốc hãn hữu có.

Lưu Bị sớm đã quan sát rõ bản chất của Mã Tốc là tín đồ không thực tế. Vày vậy cơ mà trước dịp lâm chung tại thành Bạch Đế vẫn căn dặn kỹ lưỡng rằng không được trọng cần sử dụng Mã Tốc, nói thẳng ra là con tín đồ ấy quá phô trương khoác lác, say đắm khoe khoang, rất không xứng đáng tin cậy. Có thể thấy rằng tầm nhìn của lưu lại Bị là độc đáo vô nhị!

Thực ra thì Mã Tốc cũng chưa hẳn là người chỉ gồm hư danh, ví dụ cũng là 1 trong tướng tài bao gồm danh vọng nhưng bởi sao lại dẫn tới chiến bại và bị xử tội chết?

Hậu nhân mang lại rằng nguyên nhân then chốt là trung ương háo danh quá khỏe khoắn mẽ. Trước lúc Mã Tốc được nhiều người biết đến, ông là người dụng trọng điểm học hành siêng năng và khiêm tốn. Sau đó từ từ lập công vào quân đội, được quần thần cùng dân bọn chúng khen ngợi tài năng để cho tâm lợi danh bị dẫn động, từ đó bành trướng tự ngã.

Xem thêm: Divine Là Gì ? Divine Trong Tiếng Việt, Dịch, Tiếng Anh

Như Mã Tốc từng nói với vương Bình nghỉ ngơi Nhai Đình rằng “Ta xưa nay gọi binh sách, quá tướng Gia cát còn hỏi ý ta nữa là”. Chỉ một lời nói này thôi đã biểu thị quá rõ Mã Tốc là người cực kỳ tự cao từ đại, có lẽ trong mắt ông còn không tồn tại thừa tướng Gia cát Lượng, trong cả mệnh lệnh của vượt tướng nhưng ông còn không coi trọng, thì nói bỏ ra đến lời của vương Bình phó tướng. Trường đoản cú cổ chí kim, kẻ sĩ sang chảnh và kiêu sa thường khó tránh khỏi chữ bại, Mã Tốc không chỉ là kẻ kiêu kỳ mà thực sự là 1 kẻ hết sức cuồng ngạo, coi thường binh pháp nên sau cuối đã dẫn đến loại chết bi thiết khi tuổi sống còn rất trẻ và đang trên đỉnh điểm ở chốn quan trường.

Thiết nghĩ, Gia mèo Lượng là bậc thầy quân sự chiến lược như vậy mà lại chuyện gì rồi cũng tham vấn Mã Tốc, ấy chẳng nên là thiện ý của tướng soái muốn nâng Mã Tốc lên một tầm cao hơn rồi tiếp đến đề bạt trọng dụng là gì, chứ nào đâu do Gia mèo thừa tướng mạo không có công dụng phân tích chiến sự, mà lại Mã Tốc không quan sát ra ăn điểm này, tự tiến công giá phiên bản thân vượt cao. Mã Tốc vì danh nhưng chết, dòng tâm lợi danh ấy, chẳng đúng hại tín đồ hại mình hay sao? đất nước cũng vì đó mà lâm nguy, nếu không tồn tại Gia mèo Lượng với tấm lòng tận trung báo quốc “cúc cung tận tụy, mang lại chết bắt đầu thôi” thì giang sơn nhà Hán của lưu giữ Bị sẽ sớm tiêu vong rồi. Yêu cầu mới nói, Mã Tốc vì chưng danh nhưng mà chết, một bài xích học sâu sắc để lại cho hậu nhân, vậy bọn họ còn ko mau bỏ đi cái trung khu hư danh ấy ư!