CHUYỆN CŨ TRONG PHỦ CHÚA TRỊNH

  -  

Nhằm mục tiêu giúp học viên nắm vững kỹ năng và kiến thức tác phẩm Chuyện cũ trong che chúa Trịnh Ngữ văn lớp 9, bài xích học người sáng tác - sản phẩm Chuyện cũ trong phủ chúa Trịnh trình bày không thiếu nội dung, ba cục, nắm tắt, dàn ý phân tích, sơ đồ tư duy và bài xích văn phân tích tác phẩm.

Bạn đang xem: Chuyện cũ trong phủ chúa trịnh

A. Ngôn từ tác phẩm Chuyện cũ trong bao phủ chúa Trịnh

Đoạn trích Chuyện cũ trong bao phủ chúa Trịnh lưu lại cảnh sống sang chảnh vô độ của chúa Trịnh và đàn quan lại hầu cận trong đậy chúa.

khoảng tầm năm tiếp giáp Ngọ, Ất mùi hương (1774 -1775) vào nước gồm chúa Trịnh Sâm thích đùa đèn đuốc thường xuyên ngự ở những li cung trên Tây hồ núi Tử Trầm, núi Dũng Thúy. Cuộc sống đời thường của chúa Trịnh rất sang chảnh và tốn kém: xây dựng các cung điện, đền đài liên tục lãng phí, yêu thích đi chơi, chiêm ngưỡng cảnh vật đẹp, mỗi tháng vài cha lần vương ra cung Thuỵ Liên. Việc tìm và đào bới thú vui của chúa Trịnh thực ra là để chiếm đoạt hầu như của quý trong thiên hạ.

lũ hoạn quan thì được chúa sủng ái, chúng ngang nhiên ỷ chũm hoành hành, vừa trộm cướp vừa la làng. Chúng dò xem nhà nào có cây cảnh, chim tốt, khướu giỏi hoặc dụng cụ đẹp nào đều quy bỏ vào tội “phụng thủ”, bạn ta buộc phải van xin chí chết mới được tha, có khi còn phải phá bỏ để tránh khỏi tai vạ. Nhà tác giả cũng có trồng một cây lê cùng hai cây lựu trắng, đỏ nở hoa cực kỳ đẹp nhưng mà cũng buộc phải chặt đi bởi vì cớ ấy.

B. Đôi đường nét về thành phầm Chuyện cũ trong tủ chúa Trịnh

1. Tác giả

Phạm Đình Hổ (1768 - 1839), tên tự là Tùng Niên hoặc Bỉnh Trực hiệu là Đông Dã Tiều tục call là Chiêu Hổ.

- Ông là fan làng Đan Loan - thị xã Đường An - hải dương (nay là xã nhân Quyền - huyện Bình Giang - Hải Dương).

- Ông sinh sống vào thời buổi đất nước loạn lạc nên ước ao ẩn cư. Đến thời Minh Mạng nhà Nguyễn, bên vua mời ông ra làm cho quan, cho dù ông đã mấy lần từ chức mà lại vẫn bị mời ra.

- Để lại các văn thơ viết bằng chữ Hán có mức giá trị kế hoạch sử: “Vũ trung tùy bút”, “Tang mến ngũ lục”

2. Tác phẩm

a. Hoàn cảnh sáng tác

Đoạn trích phía bên trong tác phẩm “Vũ trung tùy bút”, viết khoảng tầm đầu đời Nguyễn (đầu vậy kỉ XIX). Đây là sản phẩm văn xuôi khắc ghi một biện pháp sinh động, lôi cuốn hiện thực tối tăm của lịch sử dân tộc nước ta, là tài liệu cực hiếm về sử học, địa lí, làng hội học.

b. Bố cục

Gồm 2 phần:

+ Phần 1 (Từ đầu mang đến “triệu bất tường”) → cuộc sống đời thường xa hoa, hưởng lạc của Trịnh Sâm

+ Phần 2 (còn lại): Sự nhũng nhiễu của lũ quan lại bên dưới quyền

c. Cực hiếm nội dung

“Chuyện cũ trong phủ chúa Trịnh” phản ánh đời sống xa hoa của vua chúa và sự nhũng nhiễu của bọn quan lại thời Lê - Trịnh, đưa đến một góc nhìn chân thực, phơi bày yếu tố hoàn cảnh đen về tối của làng hội vn dưới thời vua Lê – chúa Trịnh.

d. Quý hiếm nghệ thuật

- Thể nhiều loại tùy bút, sự ghi chép khôn cùng chân thực, sinh động và lại giàu chất trữ tình.

- các chi tiết diễn đạt chọn thanh lọc kĩ càng, mắc giá, nhiều sức thuyết phục

- Giọng điệu gần như khách quan tiền nhưng cũng khá khéo léo, diễn đạt thái độ lên án đàn vua quan qua thủ thuật liệt kê.

Xem thêm: Đề Và Đáp Án Môn Vật Lý Mã Đề Tốt Nghiệp Thpt Quốc Gia Năm 2016 Có Lời Giải

C. Sơ đồ bốn duy Chuyện cũ trong đậy chúa Trịnh

*

D. Đọc gọi văn bạn dạng Chuyện cũ trong tủ chúa Trịnh

1. Cuộc sống xa hoa, tận hưởng lạc của Trịnh Sâm

Sự xa hoa trong cuộc sống thường ngày của chúa Trịnh Sâm đã làm được ghi chép lại chân thực, tỉ mỉ:

+ Chúa đến xây dựng những cung điện, thường đài chỉ để thỏa mong ước “thích chơi đèn đuốc”

→ thành lập đền đài vày mục đích cá nhân → quần chúng hao tiền tốn của.

+ Chúa thường xuyên tổ chức các cuộc đi dạo Tây Hồ cha bốn lần một tháng → huy động tương đối nhiều người phục dịch cùng gần như trò vui chơi lố lăng, tốn kém

+ tìm kiếm thu đồ gia dụng “phụng thủ” → chiếm đoạt phần lớn vật quý giá trong thiên hạ.

+ Đưa một cây nhiều cổ thụ về từ vị trí kia sông, phải tới cơ binh hàng trăm ngàn người → kì công, sang chảnh tốn kém.

=> Lối ghi chép tỉ mỉ, chân thực, khách hàng quan, không gửi thêm bất cứ một lời comment nào → sự xa xỉ, ăn chơi, ko màng đến quốc gia đại sự của một bạn nắm binh quyền → sự sụp đổ, suy vong là vấn đề không kị khỏi.

2. Sự nhũng nhiễu của lũ quan lại bên dưới quyền

Sự xa hoa hưởng lạc của bạn đứng đầu → thói nhũng nhiễu của quan lại bên dưới trướng:

+ lũ hoạn quan tiền được sủng ái vì giúp vua giữa những trò chơi xa hoa nên ỷ cầm hoành hành, tác oai nghiêm tác quái

+ bọn chúng tìm thu trang bị “phụng thủ” → vừa nạp năng lượng cướp, vừa la làng.

fan dân: bị giật đến nhì lần → yêu cầu tự hủy quăng quật những sản vật giá trị của mình.

quan lại lại: vơ vét làm cho của riêng → được giờ mẫn cán

+ Phạm Đình Hổ kể mẩu chuyện từ chính mái ấm gia đình mình khi bà mẹ ông bắt buộc sai chặt đi một cây lê với hai cây lựu quý chỉ vì mong tránh tai ương → tăng sức thuyết phục, chân thực.

⇒ Tác giả kín đáo biểu hiện thái độ bất bình, phê phán.

E. Bài văn so sánh Chuyện cũ trong bao phủ chúa Trịnh

trong các áng văn xuôi thời gian trung đại nghỉ ngơi nước ta, sát bên Truyền kì mạn lục - một "Thiên cổ kì bút" - fan đời thường nói đến Vũ trung tuỳ bút (Theo ngọn cây bút viết trong lúc mưa) của Phạm Đình Hổ. Tác phẩm thành lập và hoạt động vào đầu nuốm kỉ XIX. Khác với Truyền kì mạn lục, tập sách "viết vào mưa" ấy nằm trong thể một số loại tuỳ bút. Cần sử dụng văn tuỳ bút, danh nho Phạm Đình Hổ vẫn tuỳ theo hứng thú và quan tâm đến của riêng rẽ mình, biên chép lại các sự việc, hầu như câu chuyện ví dụ chân thực, rất nhiều điều tai nghe, đôi mắt thấy vào cuộc sống. Khi phát âm Truyền kì mạn lục, chúng ta phát hiện đây đó rất nhiều yếu tố lãng mạn, huyền ảo, còn trong Vũ trung tuỳ bút thì đậm đặc hóa học hiện thực. Giữa những bức tranh lúc này ấy là đều chuyện trong phủ chúa Trịnh Sâm. Viết lại những mẩu chuyện cũ ấy, tác giả dự báo "đó là triệu bất tường", là những tín hiệu không lành, các điềm gở.

thứ 1 là những mẩu chuyện về thói ăn uống chơi xa xỉ, vô giới hạn của chúa Trịnh Sâm và các quan lại hầu cận trong lấp chúa. Tác giả Phạm Đình Hổ đề cập ba vụ việc tiêu biểu. Vấn đề thứ nhất: Chúa đến xây dựng những cung điện, đình đài ở những nơi để thỏa mãn nhu cầu ý phù hợp "đi chơi ngắm nhìn cảnh vật đẹp", ý yêu thích đó cứ triền miên, tiếp liền tưởng cho không cùng. Vày vậy, công ty văn viết "Việc chế tạo đình đài cứ liên miên". Tức là việc huy động sức dân, thu chi phí bạc, chiếm đất đai, bắt nhân công liên tục ra mắt hàng tháng, hàng năm, chỗ này, khu vực khác. Câu hỏi thứ hai: rất nhiều cuộc rong chơi của chúa Thịnh vương vãi (Trịnh Sâm). Chúa thường phù hợp đi chơi, hay ngự - tới ăn uống ngủ, ngắm nhìn cảnh vật đẹp, tận hưởng của ngon, thứ lạ, vừa lòng thú vui cả thân xác lẫn lòng tin - ở những li cung (cung điện, lâu đài xa ghê thành) trên hồ Tây, núi Tử Trầm, núi Dũng Thuý. Giữa những chuyến du ngoạn ấy của chúa đặc biệt quan trọng nhất là cuộc đi dạo trên hồ nước Tây. Vòng quanh bốn mặt hồ, binh lính phải "dàn hầu", vừa để bảo đảm an toàn vừa sẵn sàng tuân theo lời chúa không đúng bảo. Cũng vòng quanh bốn mặt hồ, các quan vào triều đề xuất "đầu bịt khăn, khoác áo bọn bà" giả trang là đều thị dân buôn bán, bày hàng hoá như một shop sầm uất, đông vui, vui mang lại thiên hạ thì ít mà lại vui mang đến chúa thì nhiều. Thuyền ngự cho đâu thì chúa và các hỗ tụng đại thần tuỳ ý gạnh vào bờ thiết lập bán. Chúa và cận thần tới, thì nhạc công đề nghị tấu lên số đông khúc nhạc dìu dặt gần xa vọng từ bên dưới bóng cây, bến đá làm sao đó. Đúng là bức tranh cuộc sống thường ngày phồn hoa nhưng giả dối. Tác giả chỉ ghi chép khách hàng quan, không một lời nhấn xét, mà sự việc nó cứ tự phơi bày những nét rởm hợm, nực cười, xứng đáng chê trách. Vấn đề thứ cha - đáng chê trách rộng - là mẩu chuyện chúa "sức thu lấy" - ra lệnh bởi văn bản - giật đoạt một phương pháp trắng trợn toàn bộ "những loại trân cầm dị thú, cổ mộc tai quái thạch, bồn hoa cây cảnh" trong nhân dân. Lựa chọn 1 cảnh điển hình của không ít cuộc cướp đoạt ấy - cảnh quân lính chở một cây đa cổ thụ về bao phủ chúa - tác giả miêu tả bằng các từ ngữ sinh sống động, một giọng văn thật nặng trĩu nề. Cây đa to, cây cỏ rườm rà, được rước qua sông"... Như một cây cổ thụ mọc bên trên đầu non hốc đá, rễ dài mang đến vài trượng, cần một cơ binh mới khiêng nổi, lại bốn tín đồ đi kèm, phần đa cầm gươm tấn công thanh la đốc thúc quân quân nhân khiêng đi cho phần lớn tay". Đó là một trong những đám rước công phu, tốn kém. Cây nhiều ấy vốn ngơi nghỉ đầu non hốc đá tự do thoải mái - phóng khoáng thân rừng núi nay bị rước về vườn công ty chúa hiệ tượng có vẻ oai phong, tuy vậy nhìn kĩ thấy tội nghiệp quá. Bởi vì từ nay, nhiều đâu còn là hình tượng trường tồn, bất diệt, hình tượng cho sức sinh sống của con người, của quê hương, đất nước. Đa đã trở nên ép buộc để "điểm xuyết, bày vẽ" thành thứ đồ chơi riêng ở trong nhà chúa. Cây đa cũng tương tự thân phận của hàng trăm chủng loài trân thế dị thú, cổ mộc, quái thạch, chậu hoa cây cảnh trong dân gian đã bị cầm tù, bị tha hoá. Bao nhiêu nét đẹp của từ nhiên, gần như thú vui tao nhã, chính đáng của nhân dân đã bị nhà chúa chiếm đoạt. định mệnh của cây trời, đá núi, hoa lá, ... Vô tri thì như thế, hỏi định mệnh con tín đồ ra sao? fan viết tùy bút, danh nho Phạm Đình Hổ đã đưa ra những sự việc cụ thể chân thật và khách hàng quan, không comment mà những hình ảnh, cụ thể cứ hiện hữu đầy ấn tượng. Ấn tượng nhất là cảnh đêm nơi vườn bên chúa: "Mỗi khi tối thanh cảnh vắng, giờ đồng hồ chim kêu vượn hót ran khắp bốn bề, hoặc nửa đêm ồn ào như trận mưa sa gió táp, vỡ tổ tung đàn, kẻ thức mang biết chính là triệu bất tường"...

giờ chim kêu, vượn hót khắp bốn bề giữa đêm khuya thanh vắng, tuyệt là tiếng rất nhiều loài than thở? Trận mưa sa gió táp rầm rĩ hay sự khó tính của trời đất? Những âm nhạc ấy gợi cảm xúc ghê rợn như một điều gì đó đang tan tác đổ vỡ, suy sụp nhức đớn, chứ không cần phải là 1 cảnh đẹp nhất bình yên, phồn thực, no ấm. Nghe những âm nhạc ấy "kẻ thức giả" - đơn vị nho Phạm Đình Hổ biết "đó là triệu bất tường". Đến mẫu văn cuối của những câu chuyện nhà chúa, cảm xúc của tác giả biểu hiện trực tiếp, tuy vậy lời văn vẫn nhẹ nhàng, tế nhị, gián tiếp bởi một danh từ thông thường là "kẻ thức giả". Kẻ thức đưa là những người có học tập vấn, bao gồm hiểu biết sâu rộng. Viết câu văn ấy, Phạm Đình Hổ là 1 trong những người bao gồm tầm phán đoán, dự cảm thiết yếu xác. Ông sẽ thấy rõ hầu hết cuộc ăn uống chơi xa hoa, vô độ của chúa Trịnh Sâm là "triệu bất tường", những tín hiệu không lành, đều điềm gở. Nó báo trước việc suy vong tất yếu của một triều đại chỉ chăm lo việc nạp năng lượng chơi hưởng lạc trên mồ hôi, nước mắt và cả xương ngày tiết của dân lành. Quả thực, điều đó đã xẩy ra không lâu sau khoản thời gian Trịnh Sâm mất.

Sách xưa gồm câu "Thượng bất chính, hạ tắc loạn" - cung cấp trên ko chân chính, trang nghiêm thì cấp cho dưới vớ sẽ làm cho loạn. Chúa sống ngôi cao mải mê nạp năng lượng chơi, sa đọa, tất yếu các quan cấp dưới ỷ gắng làm càn. Bởi vì đó, trường đoản cú những mẩu truyện của chúa, Phạm Đình Hổ gửi ý, nói tới chuyện những quan "bọn hoạn quan cung giám lại thường nhờ vào gió bẻ măng, ra bên ngoài dọa dẫm...". Ở đoạn văn sản phẩm công nghệ hai này, người sáng tác tập trung nói một sự việc. Đó là việc bọn hoạn quan bày trò cướp đoạt, vu cáo, phá hoại gia tài của quần chúng. # một cách trắng trợn, tàn ác. Chúng thực hiện công việc rất "bài bản". Động tác một: "Dò xem" nhà nào gồm vật quý, thì biên vào nhì chữ "phụng thủ" nghĩa là lấy để dưng chúa. Động tác thứ hai: "Trèo qua tường thành lẻn ra"... "lấy phăng đi"... Động tác thiết bị ba: Nếu công ty nào phản ứng, thì "buộc đến tội đậy vật báu" của vua chúa... Ở đoạn văn tùy cây viết này công ty văn sử dụng liên tục các động từ diễn tả thái độ và hành động đàn hoạn quan trong bố câu văn quánh tả với gần như từ ngữ nhận mạnh: "Dò xem", "trèo", "lẻn", "lấy phăng", "buộc tội", "dọa dẫm", ... Đúng là số đông thái độ, hành động của một bằng hữu đầu trâu khía cạnh ngựa, vừa ăn uống cướp, vừa la làng, "Sạch sành sinh vét đến đầy túi tham" (Truyện Kiều). Hậu quả của không ít vụ cướp bóc tách trắng trợn ấy là: fan dân bị buộc tội buộc phải nộp tiền, yêu cầu "phá bên huỷ tường... Bỏ của ra kêu van chí chết" với tự mình bắt buộc "đập quăng quật núi non cỗ hoặc phá bỏ cây cảnh để tránh ngoài tai vạ". Tín đồ dân cần chịu biết từng nào cảnh đau đớn, bao nhiêu bất công, phi lí. Chủ yếu tại gia đình Phạm Đình Hổ - một mái ấm gia đình quý tộc giáp ranh phủ chúa - cũng trở thành cái hoạ trộm cướp kia gieo xuống. Trước nhà tiền mặt đường trồng một cây lê hoa white xoá thơm lừng, trước công ty trung mặt đường trồng nhì cây lựu ra quả trông cực kỳ đẹp ... "Bà cung nữ ta đông đảo sai chặt đi cũng nguyên nhân là cớ ấy". So với giọng văn nói chuyện các gia đình khác quanh kinh thành bị quấy nhiễu, giọng kể ở trong phần văn cuối này có vẻ như thanh thanh hơn, tuy nhiên nó đánh đậm thêm tính hiện nay thực, tăng thêm ý nghĩa sâu sắc phê phán, tố cáo. Vị vì, nạn cướp bóc, sách nhiễu sống thời Trịnh Sâm đang trở thành cơn sốc trong xóm hội, không chỉ gây cực khổ cho dân thường mà còn rình rập đe dọa cả những gia đình quyền quý, quan lại lại, không chỉ là cướp tách của cải thứ chất ngoài ra huỷ khử cả số đông thú vui tao nhã mang ý nghĩa văn hoá truyền thống của biết bao mái ấm gia đình Việt Nam chúng ta. Phần đa từ ngữ cuối đoạn văn ngừng lại, cơ mà lời đề cập của tác giả vẫn còn vương vấn ngân nga trong lòng bọn họ những cảm giác xót xa, nuối tiếc, thương cho cây đẹp, hoa thơm, cảm thống với phần đông con người phải sống trong một buôn bản hội phong kiến lếu loạn mục nát cho như vậy.

Đoạn tùy cây viết “Chuyện cũ trong phủ chúa Trịnh” ấy không những có quý giá hiện thực, trình diện bộ khía cạnh xấu xa của chúa, của bầy quan lại, quân lính mà còn cuốn hút bạn đọc bởi vì một ngòi cây bút tài hoa. Phạm Đình Hổ vẫn ghi chép fan thực, bài toán thực rất thế thể, thiết yếu xác, theo trí nhớ, cảm xúc, quan tâm đến của riêng mình. Từ bỏ ngữ câu văn từ nhiên, trôi chảy, không biến thành gò bó vày cốt truyện, nhân vật...như trong truyện ngắn. Khi nói chuyện, lúc gửi sang miêu tả, ngẫu hứng thì điểm vào một dự cảm, dự báo, nhịp văn cơ hội khoan thai, khi dồn dập nhận mạnh, ... Ngỡ như buông thả tự do nhưng item vẫn tập trung vào trong 1 chủ đề, toát lên cảm hứng trữ tình rõ rệt của tác giả.

Xem thêm: Ân Xá Cf 2017 - Thông Tin Mới Nhất Về Copysodo66

Nói nắm lại, bởi thể văn tùy cây viết ghi chép tùy hứng những vụ việc một giải pháp cụ thể, chân thực, sinh động, Chuyện cũ trong đậy chúa Trịnh giúp chúng ta hiểu về đời sống sang chảnh vô độ của bọn vua chúa, quan lại phong con kiến thời vua Lê, chúa Trịnh suy vong nửa cuối nuốm kỉ XVIII. Đó là 1 xã hội đầy rẫy những dấu hiệu không lành, đều điềm gở đáng chê trách và đáng xóa bỏ. Lịch sử vẻ vang đã xóa bỏ cái xóm hội ấy.